Cơm nguội đem ra show hàng, các bác xem đỡ, hồi đó trẻ hơn bây giờ
tâm hồn cũng còn hay xúc động... đậy
Note: (Các bác chịu khó click chuột và hình nhé)
Cô ấy bây giờ bên kia bờ đại dương
Đến một ngày gặp lại người xưa, thảng thốt chợt nhận ra ước gì ...mình đừng gặp lại
và đừng nhìn vào mắt người ta, thì bao nhiêu kỷ niệm sẽ còn đẹp mãi !
Thôi ! Dĩ vãng hãy ngủ yên
Có lẽ là chiếc lá...Cuối cùng
Không ngờ Nhân vừa là nhà văn vừa là nhà thơ vừa là nhà quản trị. Đọc những dòng thơ của bạn, lãng mạn lắm, tình ý lắm...hư vô lắm. Thời trẻ ai cũng tình, ai cũng thơ, ai cũng yêu thầm nhớ trộm... Bây giờ, khô rồi, xơ rồi.. mong được như xưa!
Trả lờiXóaCám ơn Tập đã động viên!
Trả lờiXóaMình biết vẫn ở trình "con cóc" thôi, điếc không sợ súng ý mà !
Đã xem rồi, xem lại nhưng....vẫn hay!
Trả lờiXóaMình thích câu này nhất, sao nghe tha thiết não nề.
...
Chỉ xin em lần chót
Một lần, lần nữa thôi
Nụ hôn em cháy bỏng
Để tôi mang trọn đời.
"Đã xem rồi, xem lại nhưng...vẫn hay"
Trả lờiXóahờ hờ... Chắc là bác có nhìu kinh nghiệm nên đã cảm được cái "tha thiết não nề" của nụ hôn chót!
"... Chắc là bác có nhìu kinh nghiệm nên đã cảm được cái "tha thiết não nề" của nụ hôn chót!"
Trả lờiXóaNhà ngươi nói vậy nghĩa là sao? là sao?
"Chiếc lá cuối cùng" là nỗi buồn miên man xen chút hờn dỗi muôn thuở về cuộc tình đã vỡ. Bài thơ rất mượt mà với ngôn từ khá chắt chiu, chọn lọc kỹ càng.
Trả lờiXóaTừng câu thơ ru người đọc về miền kí ức xa xôi, về những kỷ niệm của cuộc tình không bao giờ quên. Ở đó có hình bóng của người con gái dấu yêu mà có lẽ ai trong chúng ta cũng từng trải qua. Ở đó cũng là những băn khoăn:
"Cuối nguồn ở nơi xa lắm
Ai người nhặt lá lên không"
Tự hỏi, rồi cũng tự trả lời pha chút hờn dỗi, trách móc nhẹ nhàng...
...(tiếp theo)
Trả lờiXóa"Quên rồi những lời hẹn cũ
Cuối đông đợi lá trôi về"
Mỗi khi chia tay cuộc tình, ai cũng mong mình sớm cân bằng trở lại, sớm hướng về phía trước với một niềm tin và hy vọng mới. Vậy nhưng thử hỏi ai trong chúng ta không đôi lần nhìn lại quá khứ, không hoài niệm về một thời hạnh phúc bên nhau ấy, dẫu rằng có khi những khắc khoải băn khoăn, những gửi gắm yêu ấy chỉ còn từ một phía:
"Người xưa chắc giờ lơ đãng
Đâu còn dạo gót ven sông
Quên rồi những lời hẹn cũ
Cuối đông đợi lá trôi về"
Biết vây tác giả vẫn yêu, vẫn thả hồn mình với tất cả yêu thương vào quá khứ. Và cho dù có thể chỉ là "hư không" thì ông vẫn cứ trung thành với con tim mình: "Đông sau lặng lẽ xuôi dòng".
Xin tặng lại anh Nhân câu thơ trích trong bài thơ em đã làm:
"...
Tìm lại dáng xưa, tìm con đường cũ
Một thuở nông nổi mê say
Người của một thời, tình của một đời
... "
Mai Xuân Hiền
Ôi bạn Hiền !
Trả lờiXóaDân toán mà tâm hồn lãng mạn ghia !
Tán hay phết. Chả lẽ thơ mình cũng...hay vậy sao ?!
Chú chỉ được cái nói... đúng, Người có tí tuổi thi thoảng cũng hay "say nắng" với quá khứ. Rõ khổ !
@A. Nhân: thế là ngoài hội họa anh em mình sẽ còn có dịp để trao đổi về thơ ca nữa đấy bác ạ. Em cũng thi thoảng làm thơ.
Trả lờiXóaTiện đây mời bác đọc bài mới nhất của em đã đăng trên blog lớp em Phố Đông Biên và tôi